Bởi vì thị trưởng Trần đã phê duyệt việc triển khai hoạt động cần cù tiết kiệm ở trường học, hiệu trưởng Hà rất tích cực tham gia. Trong cuộc họp nhà trường đã nhiều lần chỉ ra việc triển khai hoạt động cần cù tiết kiệm là một hạng mục lâu dài, là chiến lược và chính sách cơ bản của Đại học Bình Thành. Mỗi một người đều phải tích cực tự suy ngẫm lại bản thân mình, kiên quyết tiêu diệt tận gốc lối sống sinh hoạt xa xỉ và những hành vi phô trương lãng phí.
Tất nhiên là sự tu dưỡng rèn luyện còn phải yêu cầu có một bản lĩnh mạnh mẽ. Lí lịch của hiệu trưởng Hà rất trong sạch, dù khi còn trẻ ông ta cũng đuổi theo làn sóng xuất ngoại đầu tiên. Lúc đó người cha đang làm quan của nhà Thanh hết sức ủng hộ ông ta ra nước ngoài, nhưng đáng tiếc lại không đi được. Trước giờ vẫn cảm thấy tiếc nuối, bây giờ xem ra không có nền tảng giáo dục du học từ nước ngoài về trái lại là một chuyện tốt.
Hiệu trưởng Hà bắt đầu với tư cách là một giáo viên bình thường, làm việc chăm chỉ nỗ lực mới từ từ từng bước trở thành hiệu trưởng. Ông ta rất trân trọng thân phận và địa vị của mình hiện tại, rất muốn ở trên cương vị này thêm mấy năm nữa. Nhưng mà ông ta không thể từ bỏ việc ở nhà công vụ giống như Vương Văn Quảng, đoán rằng dù cho ông ta có dọn ra ngoài thì cũng không ai dám vào ở nhà của ông ta, cho nên chỉ thể nỗ lực ở những phương diện khác thôi.
Suy đi nghĩ lại nhiều lần, hiệu trưởng Hà tranh thủ lúc vợ và gia đình con gái ra ngoài chơi, thanh lý hết toàn bộ những đồ nội thất đẹp đẽ, quần áo trang phục, đồ đạc linh tinh. Nói chung là các thứ mang giá trị dạng tư sản, bao gồm cả cây đàn piano của con gái.
Tuy là lần này đã gây ra một cuộc tranh cãi dữ dội trong gia đình. Con gái và con rể, thậm chí đứa cháu ngoại nhỏ đều không thèm đoái hoài đến ông ta, còn bị vợ đuổi ra phòng khách ngủ, nhưng hiệu trường Hà không hối hận chút nào cả.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây