Tiểu Kiến Minh chống cánh tay ngồi dậy, nghiêng đầu đánh giá một lượt những đồ này, cuối cùng có lẽ cảm thấy thỏi bạc rất đẹp nên nắm lấy, sau đó lại do dự mấy giây giữa ống nghe bệnh và bánh bao. Cuối cùng vẫn chọn ống nghe y tế vì cậu nhóc chưa từng nhìn thấy.
Lúc này bà nội Tào Lệ Quyên vui vẻ cũng không để ý đến đau lưng đi lên ôm lấy cháu trai nhỏ, dùng sức thơm lên gương mặt mập mạp của cậu nhóc nói: “Có phải sau này Kiến Minh của chúng ta cũng muốn làm bác sĩ phải không!”
Thẩm Lỵ Lỵ nói: “Dì Tào, lần này có người kế thừa dì rồi, nói không chừng sau này Kiến Minh còn là bác sĩ giỏi hơn dì đó!”
Tào Lệ Quyên cười càng vui vẻ.
Đúng vào lúc này hai vợ chồng bí thư Tiêu xách theo quà đến nhà, hai người này mặt mày rạng rỡ khác xa so với trước kia. Bí thư Tiêu mặc một bộ kiểu áo Tôn Trung Sơn ngay ngắn mới tinh, cổ áo sơ mi màu trắng, sáp thơm bôi mái tóc bóng lưỡng, giày da dưới chân cũng được lau sáng bóng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây