Tào Lệ Quyên nhíu mày nhìn nền gạch xanh trong sân, mặc dù nói trẻ con xương cốt mềm dù có va chạm một chút cũng không sao. Nhưng đây là cháu trai ruột của bà, ngã một tý bà cũng sẽ rất đau lòng!
Bởi vì món ăn đơn giản, bánh bao cũng hấp hai nồi lớn không còn việc gì bận bịu nữa. Triệu Trân Trân nhớ con trai nhỏ dặn dò mẹ Trương múc cháo gạo đã nấu chín ra rồi vội vã đi ra khỏi phòng bếp. Tiểu Kiến Minh nhìn thấy mẹ lập tức cười khanh khách, từ xa đã giơ tay muốn cô bế.
Tào Lệ Quyên đưa cháu cho con dâu hỏi: “Trân Trân, bình thường Kiến Minh chơi ở trong sân không trải đệm sao?”
Triệu Trân Trân trả lời: “Có ạ, ở chái nhà tây, để con đi lấy ạ!” Cân nhắc đến cô đang bế con không tiện, Tào Lệ Quyên cũng đi theo cô qua đó. Mẹ chồng con dâu hai người trải đệm ra sân, Tào Lệ Quyên chê không đủ mềm lại trải thêm một tấm đệm bông cũ.
Tiểu Kiến Minh vừa được thả xuống đã vội vã bắt đầu tập đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây