Nhưng Triệu Trân Trân trong lòng rất vui, càng nhiều bản thảo, cô càng có nhiều sự lựa chọn, vì chúng đều ở cùng trình độ nên phải được sàng lọc ở các khía cạnh khác. Chủ đề họ kêu gọi là tiết kiệm, có bản viết về cách tiết kiệm, có bản viết về người thân, bạn bè. Sau đó chọn ra một số nhân vật tiêu biểu như học sinh, công nhân, nông dân, giáo viên, bác sĩ, công nhân vệ sinh,... Nhấn mạnh nhãn hiệu và thân phận của họ, hiệu quả ước tính sẽ tốt hơn!
Tất nhiên, đây chỉ là sơ thẩm, sau khi qua vòng sơ thẩm còn phải kiểm tra đối chiếu nội dung xem có đúng sự thật hay không, ngay cả khi bài viết tốt nhưng nếu nội dung là hư cấu thì cũng là vô nghĩa!
Lý Tuệ Hoa nghe ý kiến của Triệu Trân Trân xong cảm thấy rất hài lòng: “Ý tưởng của Tiểu Triệu rất hay! Cứ phân chia bản thảo theo cách này đi!”
Tiểu Thẩm và Tiểu Cao cùng phụ trách đối chiếu bản thảo cũng không phản đối. Nhưng Mã Ái Hồng lại không đồng ý, cô ta cau mày nói: “Chủ tịch Mao đã từng dạy chúng ta, không có sự phân biệt giữa nghề nghiệp cao hay thấp, sang hay hèn. Dù là đức tính tiết kiệm hay gì đi chăng nữa cũng là những đức tính đáng được trân trọng! Ý kiến của tôi là khi đọc nội dung bài viết. Một là về việc tiết kiệm khẩu phần ăn để nuôi những đứng trẻ nghèo đói trong xóm. Hai là về việc mặc quần áo, vá quần áo và tặng vải tiết kiệm được cho người khó khăn. Hai việc này bản chất giống nhau, nhưng nếu tác giả một bên là sinh viên, người kia là công nhân. Nếu theo tiêu chuẩn của Tiểu Triệu thì cả hai đều được chọn, nhưng không phải đó là trùng lặp nội dung sao?”
Bởi vì Triệu Trân Trân chịu trách nhiệm khâu kiểm tra đối chiếu, cô cũng chưa đọc nhiều bản thảo, vì vậy cô lắc đầu nói: “Tôi không nghĩ hai bản thảo này đáp ứng yêu cầu!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây