Chưa kể kẹo sữa trên bàn là do Chu Đức Thành mua, con gái cô ta muốn ăn mấy cái kẹo sữa cũng không đến lượt ông chú không nghề không nghiệp này quản! Vương Văn Mỹ vô cùng tức giận, lập tức ném tất cả đồ ăn vặt trên bàn xuống cống, kéo hai đứa con gái lên muốn đi.
Chu Đức Thành không cho vợ và con gái đi, hai người không ai nhường ai, làm rùm beng lên tại chỗ. Nhưng đáng giận là nhà họ Chu ngoại trừ cô em chồng Chu Lệ Lệ, không một ai ra mặt hòa giải. Vương Văn Mỹ cãi nhau một hồi cảm thấy vô nghĩa nên không cãi nhau nữa. Chu Đức Thành còn cho là cô chịu thua, không ngờ vừa vào bếp dọn đồ ăn, vợ đã dẫn hai đứa nhỏ ra khỏi cửa.
Anh ta là một người đàn ông cảm thấy rất mất mặt, tàn nhẫn nói: “Văn Mỹ, nếu cô muốn rời đi thì đừng về nữa! Linh Linh, Sương Sương, nếu các con muốn đi theo mẹ, sau này cha sẽ không cần các con nữa!”
Lời này không chỉ độc ác mà còn rất vô tâm. Lúc nghe thấy câu đó Vương Văn Mỹ chỉ có một ý nghĩ, đó chính là nhất định phải ly hôn!
Linh Linh và Sương Sương nghe thấy cha không cần chúng, sợ tới mức khóc suốt chặng đường.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây