Một đêm anh đi công tác trở về vừa mệt vừa đói. Triệu Trân Trân đã mang thai tám tháng rồi, mặc dù nhìn từ phía sau không sao, nhưng nhìn từ phía trước, vì cô quá gầy, nhìn bụng cô có chút đáng sợ.
Cô hớn hở nấu mì cho anh ăn, nhưng vì bản thân quá ngốc nghếch lỡ tay làm đổ bát cơm, anh chưa nói lời nào mà cô đã rơi nước mắt.
Khi đó anh thật ngốc, anh chưa từng thấy Triệu Trân Trân khóc bao giờ, còn tưởng rằng cô sẽ chỉ cười chứ không khóc.
Bây giờ nghĩ lại, anh vẫn cảm thấy vô cùng đau lòng.
Khi đó người mẹ tốt của anh, một chuyên gia nổi tiếng kiêm phó viện trưởng bệnh viện nhân dân Bình Thành, sao không tốn công chỉ bảo, quan tâm đến con dâu một chút?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây