Tào Lệ Quyên còn phải nể mặt chủ nhiệm Tùy, còn với con dâu của mình thì không cần, bà ta nói thẳng: “Ngày nay đều nuôi dạy con theo khoa học. Cô đó, cũng nuôi bừa bãi!”
Triệu Trân Trân ngoan ngoãn gật đầu.
Thực ra, lần mang thai đầu tiên của cô còn cực khổ hơn rất nhiều so với Thẩm Lỵ Lỵ. Chưa nói đến việc cha mẹ chồng không quan tâm, chỉ nói đến nôn nghén thôi, mỗi sáng thức dậy đều phải nôn một trận, nôn đến nỗi không còn gì trong bụng, thậm chí nôn cả mật xanh mật vàng.
Tuy nhiên, bởi vì cô mang song thai, bản thân đã gầy còn da bọc xương, không ăn thì chắc chắn không được. Cô nôn rồi vẫn phải ăn, ăn vào lại tiếp tục nôn. Có một thời gian ngắn nhìn thấy cái gì cô cũng sẽ sinh ra tâm lý chán ghét. Đến bệnh viện kê đơn uống thuốc cũng không đỡ, sau này vẫn là nhờ người dì họ đi khắp nơi tìm thuốc cổ truyền, sắc một hũ cao chanh cho cô ăn, mới từ từ đỡ bớt.
Tất nhiên, Tào Lệ Quyên không bao giờ biết những điều này.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây