Đối với việc ông nội đột nhiên đến nhà, mấy đứa nhỏ đều khá ngạc nhiên. Vương Kiến Quốc buông đũa xuống, không kịp lau miệng mà chạy qua, thằng bé nói: “Cháu nhớ ông nội. Ông nội ơi, sao ông đến một mình ạ, bà nội đâu rồi?”
Lại là một câu hỏi không tiện trả lời, Vương Giá Hiên chỉ có thể lựa chọn tiếp tục im lặng.
Ông ta cầm túi xách của mình lên, từ bên trong lấy ra ba bộ văn phòng phẩm giống hệt nhau, trong đó có bút chì, bút bi, bút máy, thước kẻ, tẩy và gọt bút chì, có thể nói là vô cùng đầy đủ, mỗi bộ đều có vẻ chất lượng rất tốt.
Ngoài ra, còn có một chiếc trống bỏi rất đẹp, rõ ràng là dành cho nhóc Kiến Minh.
Hai mắt Vương Kiến Dân lập tức sáng lên, đối với cậu bé những thứ khác không quá hấp dẫn, nhưng chiếc bút máy sáng bóng bên trong lại làm cho cậu bé rất thích.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây