Các tờ báo gần đây vừa chỉ trích một số lối sống tư bản và chủ nghĩa tự do đang nổi lên trong xã hội. Triệu Trân Trân và Công đoàn ngay lập tức ủng hộ điều này, kêu gọi mọi người tiết kiệm. Thật sự đây chỉ là một sự trùng hợp?
Vương Văn Quảng dùng ánh mắt hoài nghi nhìn vợ, do dự vài giây rồi nói: “Trân Trân, bản kế hoạch này là một mình em làm sao?”
Triệu Trân Trân mỉm cười lắc đầu, đáp: “Không phải, có một số ý tưởng là em nghĩ ra, nhưng đến cuối cùng là do chủ tịch Lý quyết định. Ví dụ như hạng mục cắt giảm chi phí phải được chủ tịch Lý phê duyệt!”
Nói đến kinh phí hỗ trợ Công đoàn, không thể không nói mấy câu. Đại học Bình Thành có rất nhiều giảng viên, theo tỷ lệ, Công đoàn ít nhất phải có mười lăm người thuộc biên chế. Nhưng vì trường học thừa biên chế đã thẳng thừng cắt giảm một số người của Công đoàn, nên quỹ đã bị cắt đi một phần theo số lượng người. Nhưng đó vẫn chưa phải điều khó chịu nhất. Công đoàn của họ còn không có quyền tự chủ về kinh phí. Tháng chín trường sẽ tổ chức tiệc chào mừng năm học mới, cuối năm thì tổ chức tiệc chúc mừng năm mới, vân vân. Bộ Tuyên truyền đã gấp rút tổ chức rồi, nhưng đến lúc trả tiền thì lại là bên Công đoàn trả! Bộ Tuyên truyền chính vì không phải chi tiền nên mỗi lần tổ chức tiệc đều rất long trọng. Trường học có nhiều nhân tài, tự làm tiết mục không khó nhưng vẫn thích chi tiền để mời đoàn văn công của thành phố về diễn!
Chính vì vậy, Triệu Trân Trân đã nghĩ ra ý tưởng giảm một nửa kinh phí. Nếu Bộ Tuyên truyền thích chơi trội, Công đoàn cũng sẽ không tranh giành tổ chức buổi tiệc với bọn họ nữa, nhưng sau này nếu muốn Công đoàn bỏ tiền ra thì đừng có mơ! Nếu có xảy ra mâu thuẫn, họ sẽ báo cáo lên cho nhà trường về chi tiết chi tiêu của Công đoàn, đảm bảo tính chính xác từng li từng tí.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây