Với yêu cầu nhạy cảm như vậy, nếu thị trưởng Trần đồng ý thì Lư Chí Vĩ sẽ là người được chú ý, nhưng nếu có chuyện gì xảy ra thì người chịu trách nhiệm sẽ là anh ta, Trần Hữu Tùng! Thị trưởng Trần đương nhiên sẽ không làm cho mình thiệt như vậy. Anh ta không những từ chối Lư Chí Vĩ, mà còn tự mình gọi điện cho Lư Thành Côn. Hai người nói chuyện hơn nửa tiếng đồng hồ. Vài ngày sau, Lư Chí Vĩ đã bị Tư lệnh Lư điều qua chỗ khác rồi.
Thời gian Lư Chí Vĩ ở Bình Thành không nhiều, chức vụ không cao, cũng không làm bất kì chuyện kinh thiên động địa nào nên ngay cả khi bị chuyển đi cũng không ai chú ý tới anh ta.
Mãi đến nửa tháng sau, Triệu Trân Trân mới biết, thư kí Lưu thật sự đến công đoàn chỉ đạo công tác.
Cô nghe tin này thì rất vui mừng, nhưng mặt vẫn không dám biểu lộ ra ngoài, còn hỏi một câu: “Trưởng ban Lư tới đâu để làm việc vậy?”
Thư kí Lưu cảm thấy có chút kỳ quái, trước đây Triệu Trân Trân hình như không nói chuyện với Lư Chí Vĩ nhiều lắm, sao bây giờ lại hỏi? Tuy nhiên, anh vẫn vui vẻ trả lời: “Trưởng ban Lư vốn là người được điều đến, lần này anh ta quay về Bắc Kinh rồi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây