Thơm đến mức Trần Hiên Ngang không nỡ ăn hết luôn, định là sẽ cất vào trong cặp sách, để dành đến ngày mai ăn từ từ. Nhưng mà chị không cho, nhìn thằng bé chằm chằm, nhất định muốn cậu ăn xong tại chỗ.
Khi Trần Tư Vũ mới đến, đứa nhỏ này bị suy dinh dưỡng nghiêm trọng, quầng thâm mắt trũng sâu. Nhưng hiện tại hai gò má của thằng bé cũng đã hồng hào hơn nhiều. Mặc dù không nỡ nhưng chị vẫn luôn nhìn theo, thằng bé cũng không nói gì nữa, vài miếng đã ăn hết phần của mình, liếm miệng rồi nói: "Chị, đi lấy rơm rạ để làm gì thế?"
"Để cho Vương Đại Pháo ngủ đó." Trần Tư Vũ nói.
Trần Hiên Ngang ngẩn người: "Chắc chắn là anh ta muốn chiếm giường của mẹ em, sao có thể nằm ngủ ở dưới đất được chứ."
Chảng trách Hiên Ngang không nỡ ăn hết, thịt giăm bông này thơm thật đấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây