Cô bé lại nói với Hiên Ngang: "Bọn họ đều nói rằng cậu là tên phản đồ xấu xa. Bây giờ, cháu đã biết cậu không phải là phản đồ, cậu bị mù lòa. Bởi vì mắt bị mù nên cậu mới không về quê được."
Cô bé vừa tức hừ hừ vừa nói: "Cháu muốn để cho toàn bộ trẻ con trong đại viện đều biết rằng cậu không phải là phản đồ, cậu rất đáng thương!"
Hiên Ngang sững sờ. Cậu chỉ muốn trêu đùa Đô Đô một chút. Kết quả là cô bé lại tưởng đây là thật hay sao?
Cô bé cũng quá ngốc nghếch rồi chăng?
Cậu cảm thấy thật buồn cười. Nhưng cười cợt một chút, cậu bèn nhớ lại năm đó, lúc chị của cậu đi tìm mình, cậu đã mười hai tuổi, nhưng cậu vẫn bị chị ấy lừa gạt đến sửng sốt đó thôi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây