"Đó là mồ hôi nước mắt của nhân dân nhưng đó cũng là của em, ít nhất chị và anh rể em sẽ không ỷ lại vào em. Sau khi trở về, chị sẽ để anh rể em đưa đồ cho em, trước tiên cứ xin yêu cầu phê chuẩn, chỉ cần em đăng ký trước thì khi được phê chuẩn em có thể mang nó ra nước ngoài. Nó là của em mà, nên từ sau em sẽ là người làm chủ "Trần Tư Vũ nói.
“Vâng. Hiên Ngang nói xong, nghe thấy tiếng xe đạp sàn sạt, ngẩng đầu nhìn thấy Lãnh Tuấn đang đi tới, đột nhiên tên nhóc này đứng thẳng người dậy, lưng và vai thẳng tắp, hơn nữa cũng không giống trước đây cứ nhìn thấy anh rể là cứ như con khỉ vậy. Ngược lại, cậu dang hai tay ra, trong tư thế mạnh mẽ kiên cường cho anh rể một cái ôm, còn vỗ vỗ lên lưng của anh nữa.
Lãnh Tuấn thấy tình huống như vậy thì cũng biết là vợ mình đã nói hết ra với cậu em rể rồi.
Anh không thể nói là tức giận, nhưng anh cảm thấy hành động của vợ mình là không tốt, vì anh định che giấu chuyện của bí thư Cao để khiến Hiên Ngang bằng lòng ở lại, anh đã chuẩn bị để giấu nhẹm chuyện này đi.
Nhưng vợ mình đã nói ra rồi, lời đã nói ra thì cũng như bát nước hắt đi, Lãnh Tuấn cũng không thu lại được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây