Trong phòng khách người thì đứng kẻ thì ngồi, toàn là người, đều rất yên lặng, để lắng nghe Trần Tư ngủ kể chuyện.
Sau khi nghe cô kể xong, mọi người đều im lặng hồi lâu.
Cuối cùng, trưởng đoàn Mao Lão vỗ tay đốp đốp: “ Rất hay, đây là một nghiệp vụ đạt tiêu chuẩn, tôi cũng có thể yên tâm về hưu, để chăm cháu trai rồi!
Lãnh Binh còn bận công việc, là ông cố tình tranh thủ thời gian để về nhà đợi con dâu kể lại tình hình, nghe kể xong thì nên đi rồi, nhưng khi ông đứng dậy, liền nói: “Tôi thấy vẻ mặt của Trần Tư Vũ không được tốt. Lãnh Mai biết cô thích ăn ngọt, nên đặc biệt nấu và bưng ra cho cô một chén chè hạt sen đường đá trước bữa tối, mấy ngày nay cô hầu như không ăn được gì, Trần Tư Vũ vừa ngửi thấy mùi liền buồn nôn, cô ấy nói: “Tư Vũ, không lẽ là em đã….
Là một người phụ nữ đã kết hôn, hai vợ chồng còn rất ân ái, lại cộng thêm trông cô có vẻ mệt mỏi, đương nhiên mọi người đều sẽ đoán theo chiều hướng cô có tin mừng, trưởng đoàn Ngô liền lo lắng: “Còn buổi viếng thăm của nước Anh, nó không giống với nước Nhật, cho tới bây giờ, nó còn chiếm một mảnh đất lớn của đất nước chúng ta, lần này nhiệm vụ của ngoại giao, theo như lời của Thủ trưởng nói, thì nó càng quan trọng hơn với Nhật, trong lúc then chốt này cô tuyệt đối không thể có thai được.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây