Chuyện này không liên quan gì đến cuộc sống của Trần Tư Vũ, sự tồn tại của cô cũng không ảnh hưởng đến nó, vì vậy cô dám kết luận rằng nó nhất định sẽ xảy ra.
Sau khi nói chuyện rất nhiều với Lãnh Tuấn, Trần Tư Vũ đưa một bên tay ra và nói: "Hai năm, nói dài thì cũng không dài mà nói ngắn thì không ngắn, chúng mình đánh cược, thử xem trong hai năm nay, có người nào tặng cho chị Mai bộ trang sức hồng ngọc không, anh phải tin em, nếu không thì em sẽ là chó nhỏ, sẽ là gián điệp của địch, là kẻ nói dối, chết không toàn thây.
Lãnh Tuấn cau mày: "Không được nói từ chết linh tinh."
"Vậy bây giờ thì sao, anh có thể tạm thời tin tưởng em được không?" Trần Tư Vũ lại hỏi.
Lãnh Tuấn vừa cúi đầu vừa rửa rau, im lặng một lúc, mới thốt ra ba chữ: "Anh yêu em."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây