Nhưng vợ cũ của ông có thể hiểu được giữa ông với Mao Tố Anh là loại núi cao trăng sáng, kiểu tình cảm chiến hữu tiếc nuối không cách nào bù đắp nổi.
Trong lòng ông thực sự rất xúc động.
Lòng biết ơn của ông không thể nói nên lời, ông lại nói: "Đồng chí Mai Sương, cảm ơn em."
Mai Sương mỉm cười: “Người một nhà cả, có gì mà cảm ơn với không cảm ơn. Thấy bọn trẻ không ăn, bà ấy gắp một đũa cho vào bát Hiên Ngang, nói: “Mau ăn đi, dì ăn thịt rất nhanh, đợi dì động đũa là các cháu không giành được miếng thịt nào nữa đâu."
Trần Tư Vũ không thể nhịn được nữa, rốt cuộc vẫn nói: "Chú Lãnh, nếu dì Mai chết trong chiến tranh, chú có nhớ bà ấy giống như cách chú nhớ Mao Tố Anh không?"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây