"Đi thôi, cô giáo Mai Sương nói rằng bà ấy muốn hỏi một chút về một người đồng đội cũ. Chuyện liên quan đến chiến hữu cũ, chúng ta nên cùng nhau đi nói chuyện với bà ấy. Lỡ đâu chúng ta có thể giúp được bà ấy thì sao?" Trần Cương thuyết phục vợ.
Phùng Tuệ kìm nước mắt và nói: “Trần Cương, tôi cũng đã từng đến khu căn cứ cách mạng, cũng là người từng tham gia cách mạng, nhưng đến bây giờ tôi lại bị em trai em gái hãm hại thành như này, sống đã rất đau khổ rồi. Ông còn muốn tôi đi gặp người ta, sao ông không trực tiếp làm tôi chết luôn đi!
Khuyên không được Phùng Tuệ, vì vậy đoàn trưởng Trương và Trần Cương không còn cách nào khác là tự mình đến Không viện.
Khi họ đến, chị em Trần Tư Vũ vẫn còn chưa đến.
Mai Sương để hai người họ vào, mời họ ngồi xuống, rót trà cho họ, bà ấy đẩy bức ảnh lấy từ di vật để lại của Mao Tố Anh qua, để đoàn trưởng Trương và Trần Cương xác nhận xem đó có phải là cô ấy không.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây