Đứa trẻ là như vậy, nếu bạn không nói với nó, nó sẽ không nghĩ đến, sẽ không phân tâm, nhưng khi nghe nói ngày mai có thể ra ngoài ăn cơm, Hiên Ngang đã không có tâm trạng xem kịch, một lúc sau mới hỏi: "Chỉ có ba người chúng ta sao?"
"Còn có ba mẹ của anh Lãnh em nữa, mau xem kịch đi, tập trung nghe nhạc." Trần Tư Vũ nói.
"Là Đông Lai Thuận đúng không, em khi còn bé từng ăn qua. Trên đĩa chỉ có bảy tám miếng thịt, giá một tệ hai hào, giá cao ngất trời!" Hiên Ngang lại nói.
"Em có thể ngừng nói nhảm được không, xem kịch" Trần Tư Vũ trở nên mất kiên nhẫn.
Nhưng Hiên Ngang chỉ nghĩ đến việc ăn thịt vào ngày mai, vì vậy nó không thể tập trung được nữa, lại nói: "Thịt của Đông Lai Thuận đều được cắt tại chỗ, đầu bếp ở trong viện, chị vừa gọi món họ vừa thái thịt. Chị, lúc đó em có thể đi xem đầu bếp ở trong viện thái thịt không"
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây