Ngoại trừ biểu diễn ra, bà ấy không có xã giao gì khác, ngoại trừ đợi ông thì chính là quấn lấy ông, nháo ông và làm phiền ông.
Trong thời kỳ chiến tranh, bà ấy cũng quen biết với nhiều người và có nhiều bạn bè. Cô gái từng cho bà ấy một bát gạo kê nấu chín, Mao Tố Mĩ, cô ấy có đợi được đến khi chiến thắng không, có quàng chiếc khăn màu đỏ tươi đẹp đó lên không?
Càng nghĩ Mai Sương càng cảm thấy xấu hổ.
Một người phục vụ từ xa tiến đến, : “Tiểu quỷ, có thư của nhà ta sao?
"Cô giáo Mai, ngài không phải đang đợi thư sao? Quả nhiên có một cái, chờ một chút tôi đưa thư cho ngài." Nhân viên phục vụ cười nói.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây