Nhìn thấy Trần Tư Vũ, Phùng Tu Chính cười nói: "Đây không phải là Hỉ nhi của chúng ta hay sao? Đến đây ngồi nghỉ một lát đi chứ?"
Nguyên thân chưa bao giờ cho anh ta sắc mặt tốt, tất nhiên là Trần Tư Vũ cũng vậy. Cô đã quen kiêu căng, khinh người, cho nên rời đi ngay.
Phùng Tu Chính mặt nóng dán lạnh giường, vẻ mặt xấu hổ.
Những lá thư, lá đơn ở trên bàn làm việc của chủ nhiệm Phương chồng chất như núi. Mỗi ngày chỉ cần đọc số đơn thư đó chính là một công trình vĩ đại.
Nhìn thấy Trần Tư Vũ, ông ấy mới nhớ tới kịch bản: "Nếu không phải là cháu đến đây thì chú bận bịu đến nỗi quên mất rồi. Chú đã mang kịch bản đến ủy ban tư tưởng thành phố để cho lãnh đạo xem xét qua. Móc phân không quá lịch sự, cho nên đổi tên thành "Tôi vì tổ quốc học Lôi Phong". Kịch bản cũng phải đổi, móc phân đổi thành chẻ củi, ngược lại đổ than và đánh lưu manh lang thang thì mọi người đã có thể tập luyện."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây