Hiệu trưởng Vương nói: "Chủ nhiệm Bạch, tình hình cách mạng hiện nay, tôi cảm thấy thật ra có chỗ không đúng, chúng ta là giáo viên, không phải người làm cách mạng, nên lấy việc học làm trọng, chuyện đoàn ca múa chúng ta không cần quản chứ."
Bạch Vân nhướng mày: "Hiệu trưởng Vương, không ủng hộ cách mạng là sự sỉ nhục hàng đầu, để cho những kẻ xấu lên sân khấu là báng bổ lịch sử, tôi khuyên ông, có thể không hành động, nhưng xin vui lòng không kéo chân tôi, nếu không, tôi sẽ lấy lý do lười biếng làm việc chỉ trích ông!"
Hiệu trưởng vốn định phê bình chủ nhiệm Bạch một chút, nhưng vì lời nói hùng hồn nghĩa chính này của bà ta mà nói không nên lời, cầm lấy loa, xám xịt chuồn đi.
Bạch Vân cũng ở cục lương thực, lúc này tan tầm, lúc đi ngang qua đoàn ca múa, vẫn nhìn chằm chằm trên lầu.
Trần Tư Vũ và Hiên Ngang chuẩn bị xếp hàng đi mua mì, lúc này vừa từ trong nhà đi ra, vừa vặn ở phía sau bà ta.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây