Mà thứ bảy học sinh chỉ học nửa ngày, cho nên Trần Tư Vũ vừa mới ăn cơm xong đi ra, liền nhìn thấy Hiên Ngang đứng ở ngoài căng tin, đang nhìn cái bánh bao trứng hẹ như túi nhỏ trong căng tin mà chảy nước miếng.
Cô vốn chỉ lấy năm cái, thấy em trai tham ăn như vậy, quay lại gọi thêm một phần cơm, hộp cơm giống như ngọn núi nhỏ, đi ra mở sữa chua cho Hiên Ngang trước, sau đó đưa bánh bao qua: "Buổi chiều em qua xưởng Mặc Thủy một chuyến, nhận vé lương thực của em, tiện thể gọi Miêu Thanh, chú Quách và góa phụ Trương, đưa phiếu của chị cho bọn họ."
Lại trịnh trọng đưa một chai sữa chua cho Hiên Ngang: "Cái này là cho Yến Yến, em không được ăn vụng."
Bánh bao của đoàn ca múa thật ra còn lâu mới có mùi thơm như của Trần Tư Vũ, nhưng Hiên Ngang vẫn một hơi ăn sạch ba cái, nhận lấy sữa chua: "Vâng. Nhưng lại hỏi: "Chúng ta cũng không ở xưởng Mặc Thủy nữa, tại sao chị còn đối xử tốt với hàng xóm như vậy, một chai sữa chua mà thôi, chị uống không phải là xong rồi à, nhất định phải cho Yến Yến."
"Em là đứa ngốc, em giúp người, người tự nhiên sẽ giúp em." Trần Tư Vũ phải dạy đứa nhỏ này đạo lý làm người: "Đây gọi là tặng người hoa hồng, tay có dư hương."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây