Nếu không phải cô nhắc nhở, Lãnh Tuấn còn chưa có suy nghĩ kia, nhưng anh bỗng dưng nhớ tới cái gì đó, lấy bút ra, nắm lấy tay Hiên Ngang, viết hai số điện thoại trên mu bàn tay: "Ngày mai chị tôi đi rồi, cô có việc gấp thì gọi điện thoại cho tôi đi, số điện thoại này, một cái là văn phòng của tôi, một cái là sân huấn luyện!"
Cẩn thận giơ tay lên, nhìn Lãnh Tuấn đi xa, Hiên Ngang hỏi: "Chị ơi, sao chị không nói thẳng?"
Vỗ vỗ đầu nhỏ của em trai, Trần Tư Vũ nói: "Về nhà đi."
Có gas thì có thể đun sôi nhiều nước, có nhà vệ sinh thì có thể tắm.
Tuy rằng không có người ở, nhưng trên hai giường của Lãnh Mai đều có chăn, nhưng bình thường mọi người cũng không thích người ngoài sử dụng chăn gối của mình, cho nên Trần Tư Vũ bèn cất chăn của Lãnh Mai đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây