Lãnh Tuấn nhìn kĩ thì đúng là thịt bò khô có màu hạt dẻ, tỏa ra mùi dầu nồng nặc, Hà Tân Tùng lấy rất nhiều, gần như sắp cho vào miệng.
“Tân Tùng, giữa người với người phải có một khoảng cách nhất định, đây là đồ của người khác tặng cho tôi. Giọng điệu của Lãnh Tuấn trở nên tệ xuống.
Hà Tân Tùng cảm thấy kỳ lạ: “Chúng ta đã cùng nhau nối khố lớn lên, có gì tôi cũng chia cho cậu mà. Nhìn sắc mặt Lãnh Tuấn vẫn không khá khẩm thêm chút nào, anh ấy đành tiếc nuối định trả lại: “Được rồi tôi không ăn nữa, trả hết lại cho cậu.
“Đã lấy rồi thì cứ ăn đi, cậu không cần bỏ vào lại nữa. Lãnh Tuấn vội vàng đậy nắp hộp.
Hà Tân Tùng không còn cách nào khác đành phải quay đầu lại, phân phát thịt bò khô cho mấy người lính rồi nói: “Hôm nay cậu thật là kì lạ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây