Nhìn xung quanh, cô khóc nức nở với đôi mắt đỏ hoe, đau khổ giơ nắm đấm lên: "...không sợ chết đứng!"
Cô chỉ đến đó một lần, và cổng bên ngoài của nhà hàng Lục Quốc thì phải đăng ký, Chủ nhiệm Phương cũng biết điều đó, cô không ngại kiểm tra. Về phần vú Mao, gây rối trong nhiều ngày, từ xưởng Mặc Thủy đến đồn cảnh sát, gần như hủy hoại hoàn toàn danh tiếng của bà ta, không quậy thì thôi, nếu tới bến, càng đông người sẽ biết bà ta nuôi đứa con trai lưu manh, chỉ sợ trong tương lai, bà ta sẽ không đủ tư cách để khiếu nại đại hội tố khổ nữa.
Vậy nên đừng nhìn bà ta gào thét dữ dội, mà từ nay về sau, sẽ không còn ai tin tưởng bà ta nữa. Tất nhiên, khi kiểm tra cô và Lãnh Tuấn, các đơn vị chỉ đang thực hiện các bước đầu mà thôi.
Chủ nhiệm Phương lên tiếng trước về vấn đề này: "Chúng tôi sẽ điều tra vụ việc. Đồng chí vú Mao trở về nhà của mình. Tư Vũ không nên có áp lực tư tưởng. Hãy làm việc chăm chỉ, với tư cách là một người làm công tác văn nghệ, hãy cố gắng đóng góp những tác phẩm hay cho nhân dân, mọi người sẽ tự nhiên thích cô."
Cục trưởng Kỳ cũng nói: "Sau khi xác minh nếu không có vấn đề gì, chúng tôi sẽ báo cáo vấn đề này với đoàn văn công, đính chính thanh danh của cô và bảo đồng chí vú Mao xin lỗi cô. Đừng bị áp lực. Cô nói đúng lắm, cây ngay không sợ chết đứng."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây