"Chắc anh mệt rồi, mau về nhà thôi, chị cả ở nhà làm tiệc đón gió tẩy trần cho anh rồi đấy."
"Người trong nhà đều khỏe cả chứ, đám tiểu tử thúi có làm em mất hứng hay không?"
Chu Thì Dự ôm hai tiểu tử thúi, kiên nhẫn hỏi Tống Tri Uyển. Tống Tri Uyển giận liếc anh một cái: "Thành Lai và Tự Đoan đều rất ngoan." Còn giúp cô tìm được gián điệp nữa. Nhưng mà lời này không thể nói ở bên ngoài.
Chu Thì Dự lại cố ý nói: "Thật sao? Vậy tại sao ngay cả ba cũng không gọi."
"Lâu như vậy rồi anh không về, sao bọn nó quen được? Để sau này từ từ dạy lại sau." Tống Tri Uyển ngược lại cảm thấy rất bình thường. Bây giờ nếu như mẹ cô trở về, có khi Tống Tri Uyển cũng không gọi được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây