Lần này, Tống Tri Uyển rất tò mò, chỗ đó rốt cuộc ẩn giấu cái gì. Có lẽ sẽ có sự kinh ngạc và vui mừng. Tống Tri Uyển vẫn chữa trị cho Vi Hưng như cũ.
Nhưng việc ngoài dự đoán chính là, Vương Thịnh vốn nên vô cùng nở mày nở mặt, lại đến thăm Vi Hưng, dù lén lén lút lút nhưng vẫn mang theo một túi trái cây.
Tống Tri Uyển nhíu mày: "Đến thăm Vi Hưng sao? Chẳng phải cậu ghét cậu ấy ư, sao lương tâm trỗi dậy đi thăm cậu ấy thế?"
Vương Thịnh gãi đầu một cái, nhỏ tiếng nói: "Tôi chỉ thấy thứ hiện giờ tôi đạt được, đều là do may mắn, còn Vi Hưng không được may mắn lắm, bây giờ biến thành như vậy tôi có hơi sợ cậu ấy nghĩ không quẩn."
Nếu Vương Thịnh không có Đàm Diễm dạy dỗ, trên thực tế cậu ta cũng là một người hiền lành.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây