Thấy Tống Tri Uyển không hề sợ chuyện này, Trần Chu tức phát điên.
Tại sao lại có loại người này tồn tại trên đời chứ? Anh ta đã chủ động đi tìm cô rồi mà cô còn muốn anh ta phải làm loại chuyện mất mặt, nhục nhã như vậy, đúng là nằm mơ giữa ban ngày!
Cùng lắm thì không cần quan hệ của Tống Tri Uyển nữa, anh ta không tin không có cô thì bệnh viện nhà xưởng không làm việc được.
Anh ta thở hồng hộc xoay người bỏ đi.
Tống Tri Uyển nhìn thấy một cục màu đen khá to trên đường anh ta đi, ngẫm nghĩ giây lát vẫn tốt bụng gọi người lại: "Chủ nhiệm Trần..."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây