Sau đó, bà ta đâu thể làm được gì nữa, chỉ đành về nhà tự nấu cơm mà thôi. Nhưng trong trường hợp này, cần phải có người chăm sóc ở đây. Cũng may, Tống Minh Châu không đi làm nếu không Tần Trăn Trăn còn chịu khổ dài, dẫu lâu lâu Tần Quảng sẽ tới đưa cơm nhưng không ở trong phòng nhiều, còn Tiết Dược Tiến thì chưa từng tới đây lần nào.
Tống Minh Châu không khỏi có chút ý kiến đối với Tiết Dược Tiến: “Tốt xấu gì cũng là ông, nhìn cũng thèm nhìn, còn chẳng biết đáng giá bao tiền nữa.
Tần Trăn Trăn không lên tiếng.
Không đến thì không đến.
Dù sao có tiền là được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây