“Tất nhiên là muốn đòi tiền trong tay phó đoàn Triệu, nhưng Điền Điền này cũng buồn cười, muốn ném thằng bé lại nông thôn nhưng không muốn đưa tiền, thậm chí còn muốn cắt tiền gửi về quê, lần này thì tốt rồi, hoàn toàn đắc tội với tất cả mọi người trong nhà họ Triệu, nếu không sao có thể quay về từ nông thôn nhanh như thế, và cũng chỉ có thể mang thằng bé về theo.
Chẳng qua mấy hôm nữa, có lẽ lại thương lượng, xem muốn xử lý thằng bé thế nào.
Nghe những lời bàn tán này, ngay cả người đàn ông như Chu Thì Dự cũng không thể nghe nổi nữa, anh nhíu mày: “Phó đoàn Triệu cứ để kệ cho vợ làm loạn thế à? Mặc kệ cha mẹ ở quê, cũng mặc kệ thằng bé, đây có còn là đàn ông không.
“Có ai nói là không phải đâu! Lưu Quế Hoa vô cùng đồng ý, chị ta cũng coi như là hiếu thảo, bên quê chị ta cũng bảo chồng mình gửi tiền sinh hoạt, mặc dù không cho nhiều nhưng đó cũng là tâm ý.
Dù sao đó cũng là cha mẹ đã sinh ra và nuôi dưỡng, Vinh Quân hiểu rõ công lao khổ cực của chị ta nên cuối năm cũng sẽ chuẩn bị một ít cho nhà mẹ đẻ của Lưu Quế Hoa, cũng để Lưu Quế Hoa về nhà ngoại, nhưng thế cũng đủ rồi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây