Lương Nhu nhếch mép cười, nói: “Nhà máy rượu có biết bao nhiêu người như thế không viết cho tốt, cô lại cứ đi viết về Tống Tri Uyển làm cái gì, đây chẳng phải là phí công sao? Cô ta thì có cái gì đáng để viết chứ, cái mặt có chút sắc kia của cô ta sao? Mấy chuyện mà cô nói kia, cô cứ đổi thành bác sĩ Tề mà viết, cũng hoàn toàn có thể viết vào được. Tôi nói này, không bằng cô sửa nội dung trong bản thảo của cô thành bác sĩ Tề đi, tôi còn có thể tin tưởng hơn chút.
Đối với việc này Vương Anh vẫn luôn giữ vẻ mặt vô cảm: “Nên là ai thì chính là người đó. Những cống hiến mà bác sĩ Tề đã làm được đương nhiên xứng đáng được viết ở một bài khác, nhưng những thứ mà tôi viết là thuộc về bác sĩ Tống. Thôi bỏ đi, cần gì phí lời với loại người như cô.
“Vương Anh! Tôi đã nói đến nước như thế rồi, chẳng lẽ cô còn không hiểu sao. Cô viết về Tống Tri Uyển, thì bản thảo này sẽ không có ai bằng lòng cho cô đăng đâu, cô chỉ đắc tội người ta mà thôi! Lương Nhu có chút tức giận.
Làm sao mà bị Vương Anh phát hiện ra được chứ!
Vốn dĩ ban đầu Lương Nhu dự định sao chép lại bản thảo này, có điều nhân vật chính trong đó trực tiếp đổi thành Tề Dĩnh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây