Vinh Quân đứng không vững, ngã một cái ngồi xổm xuống, mà anh ta cũng không thèm để ý. Anh ta cười khúc khích, gật gù đắc ý: “Bác… bác… bác sĩ Tống, tôi… tôi không được nữa, không được nữa. Tôi nhận thua. Cô quá… lợi hại, tôi sẽ học tập cô.
“Học… sau này ai… ai dám nói cô tôi… lão Vnh tôi đây… là người đầu tiên… không để yên!
Hôm nay thực sự là uống quá đã rồi, ăn cũng rất thoải mái, đời này chưa từng được ăn ngon như vậy. Càng đừng nói đến chuyện bữa cơm này là cô chủ nhà tư bản trong truyền thuyết nấu. Điều này vô cùng thỏa mãn tâm lý của bọn họ.
Biểu hiện hôm nay của Tống Tri Uyển cũng vô cùng hào phóng, không hề ra vẻ chút nào, trên bàn cơm có thể đối đáp liên tục. Như vậy ai mà không có ấn tượng tốt chứ, rất nhanh đã sắp xưng anh gọi em rồi.
Chu Thì Dự cau mày, không vui, muốn dạy dỗ anh ta: “Ai dám nói gì vợ tôi thì người đầu tiên không đồng ý sẽ là tôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây