Chu Thì Dự sau khi chờ được một câu như vậy thì chỉ còn nghe thấy tiếng thở đều của Tống Tri Uyển. Ngay lập tức anh có cảm giác thất bại. Rõ ràng là hai người thân cận với nhau nhất, nhưng anh vẫn luôn cảm thấy cô cách anh rất xa. Cô đối xử tốt với anh cũng chỉ vì anh là chồng cô. Mà trừ cái này ra hình như không còn gì khác nữa.
Chu Thì Dự ở trong bộ đội có thể leo lên vị trí ngày hôm nay dĩ nhiên không chỉ dựa vào may mắn. Anh chỉ mới hai mươi chín, bình thường quân nhân ba bốn mươi mới có thể ngồi vào vị trí phó đoàn trưởng. Điều này nói rõ con người anh không chỉ có năng lực, mà chính anh cũng rất mạnh, là một người rất mạnh mẽ, là người không dung nổi một hạt cát. Tống Tri Uyển là vợ anh thì cả thể xác và tâm hồn cô đều phải thuộc về anh. Dù là trong lòng cô không có người khác, nhưng anh cũng muốn cô có thể thật lòng yêu anh, hoàn toàn tín nhiệm anh. Mặc dù cưới được cô, nhưng như vậy không có nghĩa là xong chuyện. Anh phải khiến cho cô xem anh là người thân thiết nhất.
Chu Thì Dự đang tìm kiếm cảm giác tồn tại.
…
Tống Tri Uyển đang chờ thêm một cơ hội, một thời cơ phù hợp. Chuyện của làng Vương Gia phải giải quyết, chút thời gian đó cô có thể kiên trì đợi chờ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây