Tề Dĩnh nhìn Tống Tri Uyển như vậy cũng không nhìn thấu được là đến cùng cô có cách gì hay không, trong lòng cô ta cũng rất phiền muộn.
Đúng lúc này. Bên ngoài vang lên tiếng bước chân vội vàng. Lý Mai Tú dẫn một bé gái vào. Cô bé kia khóc đến mức nước mắt nước mũi tèm lem, lúc thấy Tống Tri Uyển thì nhào đến.
“Bác sĩ Tống, cháu nhớ cô, cô mau cứu mẹ cháu đi.
Tống Tri Uyển nhìn cô bé này thì thấy có hơi quen mắt, lại nghe cô bé nói vậy thì lập tức nhíu mày: “Xảy ra chuyện gì rồi?
Lý Mai Tú cũng lắp ba lắp bắp, nét mặt bối rối: “Mẹ cô bé… hình như là khó sinh.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây