Nhưng cô sẽ không thể cho một câu trả lời chắc chắn, chỉ có thể nói: “Để xem cô có thể làm tốt chuyện này hay không rồi sẽ nói tiếp.
Vương Anh hiểu rõ, nói: “Tôi biết rồi. Bác sĩ Tống, cô cứ yên tâm đi. Nếu chút chuyện này tôi cũng làm không xong thì tôi còn mặt mũi nào nhờ cô giúp tôi về thành phố chứ.
Hai người cứ trò chuyện như vậy thì trong lòng cũng đã hiểu rõ.
Đến giờ ăn cơm nhưng Tề Dĩnh vẫn chậm chạp chưa thấy về.
Tống Tri Uyển có hơi lo lắng, không phải là xảy ra chuyện gì rồi chứ. Vừa nghĩ như vậy thì bên ngoài liền vang lên tiếng động. Là Đại Tráng hốt hoảng ôm Tề Dĩnh quay về.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây