Trước bữa trưa cô phải vẽ xong bức họa cho mấy người đội trưởng Vương. Thế là vừa xuống núi, cô đã chạy về hướng chi bộ thôn lấy giấy bút, tiếp tục vẽ. Mấy người đội trưởng Vương ở bên ngoài hút thuốc, chờ Tống Tri Uyển vẽ xong, vừa ra đến cổng thiếu chút nữa bị sặc chết.
Cô có hơi bất lực: “Đội trưởng Vương, ông bớt hút thuốc lại đi, thứ đồ này không tốt cho sức khỏe, không chỉ hại mỗi bản thân ông mà khói thuốc còn gây hại với những người xung quanh nữa đó.
Đội trưởng Vương nở nụ cười miễn cưỡng. Ông biết Tống Tri Uyển là bác sĩ, những lời nói ra chắc chắn là lời vàng ngọc. Nhưng còn gây hại cho những người xung quanh sao? Đội trưởng Vương không tin tưởng lắm.
Ông nói nhỏ: “Bác sĩ Tống, cô không hiểu, hút điếu thuốc này có thể giúp tôi giải tỏa được phiền não.
Tống Tri Uyển hoàn toàn không hiểu, dù sao thì cô cũng không hút thuốc. Nhưng những gì nên nói cô cũng đã nói, nói nhiều hơn mà người ta không nghe thì cũng vô dụng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây