Đã muộn như vậy rồi, ngày mai cô ấy còn phải đi làm, bây giờ còn muốn hầu hạ đại tiểu thư này, Vương Anh phiền muốn chết. Chắc chắn cô ấy sẽ mặc kệ cô ta rồi. Nếu như Tề Dĩnh không phải quá thối thì thực sự là cô ấy sẽ mặc kệ rồi.
Sau khi nước được nấu xong, Tề Dĩnh nhìn cái chậu rửa mặt nhỏ một cách bất thường với cái khăn tắm rách nát bên cạnh thì lại ghét bỏ.
Vương Anh lạnh lùng cường: “Cô hôi như vậy, còn hôi hơn cả cái khăn kia nửa, cái khăn còn chưa ghét bỏ cô thì cô ghét cái gì chứ. Cô còn mong tôi cho cô một cái khăn mới sao? Nếu vậy thì còn ai sẽ dùng cái khăn bẩn của cô nữa chứ?
Rõ ràng là lãng phí. Mà cái khăn rách kia thực ra là của Vương Anh, đúng lúc cô ấy nhân cơ hội này đổi một cái khăn mới.
Bên ngoài căn phòng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây