Chu Tự Đoan lập tức đến bưu điện, gọi điện thoại cho Chu Thành Lai. Trong lúc gọi điện thoại, trong miệng Chu Tự Đoan vẫn luôn miệng nhẩm đi nhẩm lại: "Nhất định phải bắt máy, nhất định phải bắt máy..."
May mắn thay, cuộc điện thoại này nhanh chóng được kết nối. Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói trầm thấp đầy từ tính: "Xin chào, là ai vậy?"
Là anh cả!
Ánh mắt Chu Tự Đoan sáng lên, lập tức nói: "Anh cả, là em, em là Tự Đoan!"
"Tự Đoan? Em đang êm đẹp gọi điện thoại cho anh làm gì?" Chu Thành Lai ở đầu dây bên kia nhíu mày: "Là chuyện ăn Tết sao, năm nay anh không về được, sau khi em trở về thay anh chăm sóc ba mẹ thật tốt, nếu không có việc gì anh cúp máy trước, anh còn có việc phải làm."
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây