“Buồn cái gì? “Tống Tri Uyển quay đầu lại, thật ra trong lòng cô cũng rất khó chịu, xoa xoa đầu đứa bé, dịu dàng hỏi.
Chu Trân Bảo tựa vào cánh tay của cô, ngửi mùi xà phòng nhẹ nhàng khoan khoái trên người mẹ: "Chính là chị Tiểu Nguyệt bọn họ đều ở chỗ này nha, còn có em gái Viện Viện, chờ tới nơi ở mới, sẽ không có người chơi với con.
Nghe nói như thế, Chu Tự Đoan ôm đầu lại gần, trêu ghẹo nói: “Em bao nhiêu tuổi rồi còn muốn chơi à? Nếu không phải chuyển nhà thì em đã đi học từ lâu rồi. Khi em đến thủ đô, cha mẹ em nhất định sẽ bố trí một giáo viên ác quỷ. Mỗi ngày dùng roi da đi theo sau mông em, bắt em vội vàng học tập. Chu Trân Bảo mặc kệ cậu ta.
Đáng ghét muốn chết.
Chu Thì Dự vỗ vỗ vai Chu Tự Đoan, thản nhiên nói: “Đợi đến thủ đô, con cũng phải nhanh chóng hoà nhập vào cấp ba, yêu cầu của cha đối với con không cao, anh trai con thi vào đại học Bắc Kinh, con làm thế nào cũng phải thi không kém đại học Bắc Kinh.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây