Tống Tri Uyển hít một hơi cố gắng di chuyển nhưng chỗ nào cô cũng cảm thấy đau.
“Sao không ngủ thêm chút nữa?
Giọng nói trầm ấm của Chu Thì Dự từ cửa truyền đến.
Tống Tri Uyển nhìn sang.
Cô thấy người đàn ông đứng ở cửa bị ánh mặt trời chiếu rọi, lộ ra khuôn mặt tuấn tú nghiêm nghị, quân phục trên người chỉnh tề giống hệt hôm qua. Không, so với hôm qua càng tươi tắn hơn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây