“Anh đang nói gì vậy, lúc này còn chia nhà anh với nhà em? Anh muốn chia như vậy, vậy lúc nhà em xảy ra chuyện, không phải anh cũng ra sức hỗ trợ không ít sao. Tống Tri Uyển có chút tức giận, trực tiếp ném quần áo đã sửa sang trên tay qua.
Chu Thì Dự nhanh tay đón được, vội vàng nói: “Là lỗi của anh là lỗi của anh, anh đây không phải là vì biểu đạt tình cảm với em sao, từ ngữ thì hơi lạ, nhưng tình cảm là chân tình thực ý, không tin em sờ tim của anh xem.
“Quên đi, tim của anh toàn màu đen, em mới không sờ. Tống Tri Uyển giận hắn một cái, mặc kệ hắn. Hai người xem như vợ chồng già, lại còn cảm ơn tới cảm ơn lui, thật xấu hổ quá, giống như vừa mới quen biết vậy. Thấy Tống Tri Uyển lại bận rộn, Chu Thì Dự không nhịn được nở nụ cười. Trước cửa xuất hiện ba cái đầu chồng lên nhau.
Trân Bảo ở phía dưới cùng, tỏ vẻ nghi hoặc: "Ba, ba bị mẹ mắng, sao còn cười?Chu Tự Đoan ở giữa suy đoán: Đoán chừng ba có khuynh hướng bị ngược đãi. Chu Thành Lai ở trên cùng, ra vẻ thâm trầm: "Xem ra đầu óc ba có bệnh.
“Đi đi. Chu Thì Dự thu lại ý cười trong nháy mắt, xụ mặt đứng lên, xua đuổi bọn chúng: "Đi đi, ở chỗ này làm cái gì, còn không giúp mẹ các con đi thu dọn phòng, ngày mai bà nội sẽ tới.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây