Sau khi sắp xếp xong cho nhóm bệnh nhân này, cô đã đi tìm Lâm Quốc Chí, ông ấy hiện đang làm chức phó viện trưởng, không đến hai năm nữa là sẽ nghỉ hưu rồi. Nhìn thấy Tống Tri Uyển tới, Lâm Quốc Chí nói thẳng: "Cô đến đây vì những bệnh nhân này phải không?"
Quả thực chính Lâm Quốc Chí là người hiểu cô.
Tống Tri Uyển bất đắc dĩ cười nói: “Sư phụ, hoàn cảnh của nhóm bệnh nhân này rất đặc biệt, đa số đều có ít tiền, lương thực năm nay cũng không còn, nhà cửa cũng không còn. Nếu phải trả tiền thuốc men, tôi nghĩ sẽ đẩy họ vào ngõ cụt."
Cô cũng biết ý tưởng của mình còn không thực sự trưởng thành, dù sao trên đời còn có rất nhiều người khốn khổ, nếu cô cứ nhìn thấy một người khó khăn, rồi lại đi giúp họ, vậy thì thực sự rất bận rộn.
Hơn nữa cũng không có nhiều tinh lực và tài chính.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây