"Tuyệt quá, đi ngay thôi." Triệu Quân linh hoạt nhảy cẫng người mập mạp của mình lên.
"Triệu Quân, cậu không giữ lời, không phải nói đợi bọn tôi sao? Sao lại định lẻn đi?" Đúng lúc này, những đứa trẻ khác trong nhà ăn xong chạy ra, nghe thấy lời của Triệu Quân, có đứa trẻ bất mãn chỉ trích.
"Nói bậy, tôi có không giữ lời đâu, tôi đồng ý chơi cùng mọi người, lại không nói là phải đi cùng nhau, các cậu đều lớn hơn tôi, chạy nhanh hơn tôi, đương nhiên bọn tôi phải chạy trước." Triệu Quân nhăn mặt bánh bao phản bác.
Cậu nhóc không hề không giữ lời.
"Được rồi, đừng tranh cãi nữa, chậm trễ nữa là trời tối mất, trời tối thì không chơi được gì đâu, còn không mau đi." Thái Văn Bân thấy một đám trẻ con sắp tranh cãi, vội vàng ra mặt giải vây.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây