Đối mặt với sự lo lắng của Chu Anh Thịnh, bác sĩ Lưu ngạc nhiên: “Có gì đâu? Ông ấy chỉ bắt mạch lâu một chút nhưng cũng không đến mức dọa người chứ.
Mọi người đều nhìn bác sĩ Lưu mà không nói nên lời.
Ông là bác sĩ mà bắt mạch cho người ta lâu như vậy, còn mặt mày nặng nề, làm sao người ta không nghĩ nhiều được!
Nhìn ánh mắt của mọi người, bác sĩ Lưu mới biết mình khiến mọi người hiểu lầm, vội buông cổ tay Vương Mạn Vân ra, hơi ngượng ngùng giải thích: “Vừa rồi tôi vừa làm vừa nghĩ.
“Khám bệnh mà cũng có thể vừa làm vừa nghĩ!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây