Mọi thứ đã chuẩn bị xong, ngay khi hai người chuẩn bị về nhà thì lại nghe thấy tiếng bước chân dẫm lên nước mưa lộp độp, theo tiếng nhìn lại, dù là Vương Mạn Vân hay Chu Anh Hoa đều bật cười.
Chu Anh Thịnh và Triệu Quân đã đuổi đến nơi.
Hai đứa trẻ chen chúc dưới chiếc ô chạy đến, trông cũng lấm lem như Chu Anh Hoa vừa nãy, đừng nói là ống quần, ngay cả quần áo ở sau lưng cũng bị bắn đầy bùn.
"Mẹ, đợi con với." Chu Anh Thịnh sợ Vương Mạn Vân không nhìn thấy mình, vội vàng hét lớn, giọng nói to như vậy khiến người lính gác cổng quân khu cũng giật mình.
"Chậm thôi, đừng để ngã."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây