Bác sĩ Lưu ôm chặt lấy Chu Anh Hoa.
Ông ấy theo đội đến đây chính là để phòng ngừa bất trắc, nghe nói Chu Anh Thịnh bị đánh, ông ấy cũng lo lắng như Chu Anh Hoa.
Đứa trẻ Chu Anh Thịnh kia là do ông ấy nhìn lớn lên, đối với đứa trẻ này, ông ấy vẫn luôn coi như con ruột của mình, lửa giận trong lòng ông ấy không hề ít hơn Chu Anh Hoa nhưng thời đại bom đạn trước kia đã khiến ông ấy nhanh chóng lấy lại lý trí.
"Rầm."
Chu Anh Hoa đá mạnh một cước vào góc tường bên cạnh, vừa khó chịu vừa tự hào.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây