"Tự tìm đi."
Ngụy Viễn vừa chú ý động tĩnh bên ngoài xe, vừa để lại ba phần chú ý ở ghế sau.
"Anh Tiểu Thịnh, em xin lỗi, sớm biết thế này, em đã không tìm ba mẹ rồi." Cát Cát rất áy náy, cậu biết tại sao mình bị bắt, cũng vì liên lụy đến Chu Anh Thịnh mà buồn.
"Sớm biết thế này, anh đã không đi lung tung với em, ôi, về nhà chắc chắn sẽ bị mẹ anh đánh." Chu Anh Thịnh lo lắng lục tìm hộp cứu thương trên xe, vết thương của đứa trẻ tuy không đến mức tử vong nhưng cũng phải cầm máu, nếu không rất dễ bị suy nhược cơ thể.
"Em xin lỗi, em không nên kéo anh phạm lỗi."
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây