Chạy một mạch nhanh như vậy, quần áo trên người đã ướt đẫm mồ hôi.
“Hai đứa làm sao vậy, có phải bị chó rượt không? Vương Mạn Vân vừa lúc bưng một đĩa lạc rang từ trong bếp ra, thấy hai anh em thở hổn hển, vô cùng ngạc nhiên.
Phổi bị không khí lấp đầy, hai anh em không nói nên lời, chỉ có thể lắc đầu với Vương Mạn Vân.
“Lần sau đừng chạy nhanh như vậy nữa, khó chịu lắm, nghỉ ngơi một lát trước, đợi thở đều rồi hãy đi rửa mặt, sau đó chuẩn bị ăn cơm. Vương Mạn Vân đi tới tháo cặp sách trên người hai đứa trẻ xuống, lại dặn dò thêm vài câu mới vào bếp.
Trẻ con tan học rồi, cô phải nhanh tay làm đồ ăn thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây