Mật Bảo vỗ ngực: “Em có thể!”
“Oa, bò trên trời bay cao quá!” Lâm Thanh Nhạc khoa trương nói.
“Đâu đâu?” Mật Bảo nhìn quanh quất.
“Bị da mặt dày của em thổi bay lên trời rồi.”
Đinh Hoành Thịnh cười chết mất: “Mật Bảo, chú tin cháu!” Anh tiếp tục hỏi: “Mỗi ngày đều dậy sớm học bài sao?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây