Bà ngoại nhìn Tần Uẩn đầy người thuốc, hỏi: “Bây giờ làm sao? Nấu lại à?”
Ngu Yên nói: “Sắp đến giờ ra ga tàu rồi, không kịp nữa. Thôi vậy, nói không chừng đây là ý trời. Tiểu Uẩn mau đi thay quần áo đi.”
Người Tần Uẩn dính nhớp nháp, anh kéo Mật Bảo về phòng, hỏi: “Thật sự không cố ý?”
Mật Bảo bĩu môi: “Sao em phải cố ý chứ? Em vẫn còn là trẻ con mà?” Cô xoa xoa bụng: “Anh nói xem, có phải trong này đã có em bé rồi không?”
Tần Uẩn cũng nhìn bụng Mật Bảo: “Hay là, em đừng về nữa, mấy hôm nữa, anh đưa em về.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây